Bài đăng

Thơ con cóc :p

Hình ảnh
THƠ TẶNG MẸ IU <3 Tóc mẹ bạc rồi bởi giá sương Quanh năm khổ cực việc muôn đường Nom con đèn sách tận đường xa Nên nhớ thương nhiều dạ vấn vương. Mẹ ơi mẹ!!! sương nắng ngày đêm bàn tay trĩu nặng lòng đau xót Cất tiếng chim ca cũng tha thiết Chiếc lá trên cây cũng đổi màu. Đêm về ngọn đèn hiu hắt cháy Soi tỏ đường kim đang chắp may Lòng mẹ bao la xuyên mảnh vá Ấm tình mẫu tử đâu ai hay . Nhớ người Tình ai vội gấp lại từ đây, Sương nặng vờn trôi uất đắng cay Bóng xế trăng tà sao mãi khuyết Hương nồng chén rượu vẫn chưa say Nhớ trông bến cũ, góc sông này Quên lãng đò xưa trải nước mây Văn vẳng chim chiều đâu cất tiếng Lẳng lơ chiều bạc, khói tàn bay  Yêu lỡ Trắng bạc lòng ai trắng bạc rồi Tình xưa còn thắm nửa bờ môi Ai thương ai tiếc hoài công ngỏ Vuột mất nhau rồi, hận kiếp vôi. Sấm vọng rung trời bao tiếng thét Mưa sầu đẫm lệ rít

Hanmade styel pencil

Hình ảnh
http://www.facebook.com/pages/Style-Pencil-C/350665211699538

Chép màu nước

Hình ảnh

Truyện [tình yêu] Bằng Lăng Mọc Dại

Hình ảnh
P/s: lần đầu viết truyện góp vui, ace chém nhẹ, tình hình là chưa viết xong vì time đang kín qá, lâu lâu post 1 chap nhé!!! mời ace đọc và tâm sự. Bằng Lăng Mọc Dại Chap 1: Nó Chiều mùa thu, lá rơi đầy, phủ vàng úa bên bờ sông trôi nhẹ, không khí hiện ra thật ảm đạm u tối, gió hiu hiu thổi qua ngàn cành lá xào xạc. Trái với cảnh nhộn nhịp của đất Sài gòn mà đang diễn ra trước mắt nó, Nó cảm thấy cô đơn, đôi mắt buồn sụp nhớ mong lan man như đang muốn một điều kì diệu đến với nó,... Thoáng mắt bên kia bờ sông, một đứa trẻ đang nhõng nhẽo với cha mẹ của nó trong công viên, miệng nó đắng lại lẳng lặng nghĩ về cuộc sống hạnh phúc bị ngăn cản bởi một bờ vực, còn sau lưng chỉ là một bức tranh úa màu sần sùi chứ không nhẵn nhụi tươi sáng như bao đứa trẻ khác. 19 năm trôi qua nó chưa biết đến tình thương của cha mẹ, chỉ biết được nó lớn lên trong một cuộc sống tồi tệ trước sự hành hạ bóc lột sức lao động và tinh thần. là một đứa trẻ không được trọn một tuổi thơ. dù sợ dù đắng cay cỡ nàonos cũ