Truyện [tình yêu] Bằng Lăng Mọc Dại

P/s: lần đầu viết truyện góp vui, ace chém nhẹ, tình hình là chưa viết xong vì time đang kín qá, lâu lâu post 1 chap nhé!!! mời ace đọc và tâm sự.

Bằng Lăng Mọc Dại

Chap 1: Nó
Chiều mùa thu, lá rơi đầy, phủ vàng úa bên bờ sông trôi nhẹ, không khí hiện ra thật ảm đạm u tối, gió hiu hiu thổi qua ngàn cành lá xào xạc. Trái với cảnh nhộn nhịp của đất Sài gòn mà đang diễn ra trước mắt nó, Nó cảm thấy cô đơn, đôi mắt buồn sụp nhớ mong lan man như đang muốn một điều kì diệu đến với nó,... Thoáng mắt bên kia bờ sông, một đứa trẻ đang nhõng nhẽo với cha mẹ của nó trong công viên, miệng nó đắng lại lẳng lặng nghĩ về cuộc sống hạnh phúc bị ngăn cản bởi một bờ vực, còn sau lưng chỉ là một bức tranh úa màu sần sùi chứ không nhẵn nhụi tươi sáng như bao đứa trẻ khác.
19 năm trôi qua nó chưa biết đến tình thương của cha mẹ, chỉ biết được nó lớn lên trong một cuộc sống tồi tệ trước sự hành hạ bóc lột sức lao động và tinh thần. là một đứa trẻ không được trọn một tuổi thơ. dù sợ dù đắng cay cỡ nàonos cũng phải thoát khỏi cái gia đình man rợ ấy. Năm nó 15 tuổi trong một đêm mưa nó leo lên hàng rào um tùm những cành bằng lăng dại với trên mình những vết thương, đau đớn nước mắt nó hòa vào trong mưa rồi rớt xuống những cành hoa dại, nó trốn đi rồi từ đó sống lang thang giữa đất Sài Gòn không còn chút bỡ ngỡ của nó, cái ngày đó cũng đã hiện hữu trong tâm trí của một đứa trẻ, đến lúc nó phải tìm cách thoát khỏi nhưng nó phải tự mình gánh lấy cuộc đời cô đơn của nó kể từ ấy. Nắng mưa, đói rét, cô đơn dồn dập cũng như nuôi lớn nó khiến nó trở thành một con người như không có gì có thể đánh gục được nó.

Chợt nghe tiếng gọi: A ơi!!! a có vá xe ko zạ? Nó giật mình: ak có e đợi a xíu, làm ngay...rồi xoa đầu cười nhìn cô bé...
bắt đầu làm, bàn tay nhanh nhẹn nó vá xong 2 lỗ trên cái ruột xe đạp.
- Xong rồi e !!! của e 5k - Biết rồi! làm như e xù tiền a zạ, nè mà a ăn gì chưa zạ? thằng nhóc xoa bụng cười: chưa xí nữa zìa rồi a ăn, e ăn chưa mà đi học zj, đi xe kiểu gì mà lũng ghê zọ? con heo có khác? - *chúm chím* : ăn ùi ^^ heo cho nó dễ thưn , thôi e đi học đây bie a, chúc a chiều vá xe đc nhìu nha!!! - *mặt đểu* : E đi học á rồi cầm đinh theo rải nghen. Con bé tít mắt rồi leo xe chạy mất tiêu.
Con bé là con của bà chủ nhà của nó, gia đình giờ cũng chỉ còn 2 mẹ con sống với nhau... ba con bé lại theo một người đàn bà khác rồi bỏ 2 mẹ con ở lại với cái khoản nợ mà ba con bé để lại do ham mê cờ bạc. Vẫn còn may mắn là vẫn còn ngôi nhà nhỏ trong hẻm đủ cho 2 mẹ con sống thêm 1 căn phòng nhỏ lụp sụp cho nó thuê với cái giá chỉ 300 ngàn/tháng. Con bé rất ngoan học lại chăm chỉ thương mẹ, nhiều lúc thấy nó cô đơn hay đói lại đem cơm cho nó ăn rồi ngồi nói chuyện với nó, mặc dù con bé mới bắt đầu vô lớp 7.
Nó nhìn con bé rồi xoa xoa bụng *liếc* đói thế nhỉ? sáng mới gặm cục xôi rồi àm, nhìn đồng hồ nhà bên cạnh thấy 11h30 nó xoa xoa đầu: hèn gì!!!hic lượn thôi.
Nó dọn đồ nghề zô 1 góc, rồi chui vào căn phòng, với cái món quen thuộc của nó là rau muống xào, thêm cái trứng chiên làm thêm tô cơm rồi nó nằm dài ra ngủ.


Chap 2 : 1 thằng bạn

Òa một giấc, lại xoa đầu nhìn đồng hồ đã hơn 1h chiều, mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi phòng rửa mặt. Nghe cô chủ gọi vọng: Hôm nay làm đc ko con? - tươi cười cười hôho rồi trả lời: đc hai mấy ngàn nè cô ơi. Mà sắp trả tiền nhà rồi cô nhỉ ?
mẹ con bé mỉm cười rồi nói: Con cứ để đó đi, làm dành từ từ rồi trả cho cô cũng đc, cô cũng để dành đc một ít chưa túng thiếu lắm đâu mà lo, - Nó rạo rực cám ơn, mẹ con bé quay vào trong rồi nó thở dài, bước ra ngoài ngồi chờ khách vá xe.
buổi chiều vắng hoe, trong cái dư âm của cơn buồn ngủ hồi trưa nó gật lui gật tới . !!! Rầm !!! nó giật mình, một thằng nhóc đen đen mang cái áo sơmi trắng nhìn mặt ngu vãi chạy chiếc xe đạp, bị 1 thằng chạy xe máy đụng rồi quay lại chửi bla bla vài câu rồi té mất...để lại thằng nhỏ bơ vơ giữa phố, mang một niềm đau rươm rướm nước mắt với chiếc xe đạp vẹo mất cái vành xe... *bình tĩnh* "oai, nghĩ gì zj kà, tính làm nhà bình luận trận đụng xe hay sao vại" - nó nghĩ thầm, rồi hóng hóng ngước mắt nhìn thằng nhóc trước mặt, rồi liếc chiếc xe dụ dỗ thằng nhóc vào sửa xe* đểu thế :v * : Sửa xe ko nhóc? - *rướm nước mắt* - nó suy nghĩ : thằng này có bị gì ko zj kà? rồi hỏi tiếp: Có sao ko nhóc? - thằng nhóc trả lời: Dạ! e ko sao, nhưng e ko có tiền sửa xe/ mặt thất vọng của thằng nhóc rồi kéo chiếc xe zô lề rồi ngồi phụp xuống xoa xoa cái tay rồi nhìn chiếc xe cũ kĩ của nó mà không biết làm gì?
Nó chợt thẹn lòng, dường như nó chợt nghĩ đến cái thân gầy mòn của nó lang thang như trước, rồi lôi điếu thuốc ra ngậm kéo một hơi rồi gọi vọng: Ê nhóc! lại đây a nói, thằng nhóc nhìn nó rồi nói : có gì ko a? cho e hỏi ở đây có chổ để ở trọ ko a? - Kiếm chổ ở trọ ak? Sao ko sửa xe, rồi đi kiếm :)
- E chỉ còn 50.ooo để ở trọ 1 đêm mai e còn đi thi nữa.
Nó nghẹn lại một lúc rồi nói: Ờ vâyj đưa xe đến đây a sửa cho rồi đi kiếm phòng trọ. - Nhưng e ko có tiền.
Nó quát: Ơ thằng này rách việc nhỉ? a mày có nói là a lấy tiền của mày ko? mai mốt học xong làm có tiền mua a mày con xe số ngon ngon đc rồi, rồi nó toác mồm cười mặc thằng nhỏ ko biết đang buồn hay vui.
Thằng nhỏ mừng rỡ rồi chạy đến kéo ì ạch chiếc xe đạp, hì! zj cám ơn a trai nhé! - *nghĩ thầm* " Hừm chưa bao h phải làm ko công, vãi qá nhỉ, thôi kệ mie nó thấy nó cũng tội" - Rách việc thế đã nói mai mốt mua a con xe.
thằng nhóc mỉm cười rồi nói: dạ! tất nhiên rồi !
-Có ko đấy? hay là sửa xe xong cho mày là lần đầu cũng như lần cuối tao thấy mặt mày đấy!!! há há.
- * Mặt ngây ngô* : Dạ hk! Nếu e thi đậu mai mốt e mời a uống nước nhé!!!
-Nó cuời cho vui rồi cũng chẳng cần phải biết là có hay không.

Nhìn thằng nhỏ mặt ngu ngu đeo cái kính nhìn chằm chằm vào cái vành méo xẹo. Nó thấy mắc cười: Chú e đi thi gì thế? quê ở đâu sao nhìn mặt ngu quá zj?
Thằng nhóc cuời rồi nói: Dạ e quê ở Lâm Đồng, mẹ e chỉ mượn được 200k rồi cho e xuống đây đi thi đại học, e thi 2 trường lận, e đi xe hết 150.000 chỉ xuống được quận thủ đức, xe này e mượn của a ở dưới quê đang học dưới đây, a ko đi xe đạp nữa nên cho e mượn zô sài gòn kiếm chổ ở rồi đi thi luôn.
-Hử nãy chú nói chú còn 50k thế sáng h chưa ăn gì ak?- Dạ hk? sáng a kia mua cho e ổ bánh mì ăn rồi ^^.
Vừa làm vừa hóng nói chuyện: chú đi thi cái gì thế?
- Dạ e thi đầu bếp thêm 1 ngành là công nghệ sinh học.
Nó chợt lặng đi, rồi thở dài, trước h nó có biết cái chữ là cái gì đâu, thật sự nó đang ganh tị với thằng bé. rồi chép miệng: Học có vui ko? - Thằng bé hồn nhiên trả lời: Vui chứ a lại có ích cho sau này nữa...thằng bé nói liên ma liên miên, nó thì uk uk đại ko nói được câu nào.

Xong rồi đó! đi kiếm chổ trọ đi, chiều rồi đấy, mất công tối lại phải chui vào cống mà ngủ rồi toét miệng cười.
Thằng nhỏ ríu rít cám ơn, rồi lại chạy đi mất.
Nó ngồi thêm được tiếng đồng hồ chả sửa đc chiếc xe nào, *mặt buồn hiu* móa đen vỡi, sao ko có ma nào thế nhở, tối nay nhịn đói ak...hic.
rồi phì phèo ngậm điếu thuốc, Chào a! e đi học về, con bé Quý mặt rạng rỡ cười hí hửng rồi hỏi nó: Hum nay a làm đc nhiều hk? mua kẹo cho e đi. *tha thiết* - *buồn hiu*rồi ghẹo : Hử a nói e đi rải đinh cho a e có rải đâu mà có ma nào, sao mua kẹo cho e đc, mà hôm nay sao mà vui thế?
*Hí hửng* Hum nay e kiểm tra được 10d a ạ, vui lắm,/ Nó lại chợt buồn: Ờ!!! giỏi ghê ta, để mai a mua bù cho e nhá! Con bé cười ríu rít rồi chạy vào nhà khoe với mẹ, Nó hút hết điếu thuốc, con bé vừa vô thì nụ cười của nó cũng chợt tắt, như điếu thuốc đang cháy, nó vùi dưới chân nó. Rồi uể oải đứng dậy dọn đồ.Bước vào nhà, nó đưa mắt nhìn 2 mẹ con của bé Quý, cái cảm giác mà nó chưa bao giờ cảm nhận được, một người mẹ ôm con vào lòng vuốt nhẹ mái tóc . Nó chưa từng được chạm đến nhưng nó có thể cảm nhận đc sự ấm áp của tính mẫu tử là như thế nào. Nó thấy lạnh rồi rút điếu thuốc hút thật nhanh ngấu ngiến để xua đi cái lạnh đang bao trùm lên nó.
Hút hết điếu thứ 2 nó đưa tay lên xoa xoa đầu rồi chợt nhớ đến thằng nhóc đần đần hồi chiều rồi nhãm: Nó tìm đc chổ chưa biết, hay bị thằng nào lột hết tiền rồi lại khóc bù lu bù loa chui zô cái gầm cầu nào roài, rồi lại nhịn đói cho coi, mà thôi kệ cha nó đi tắm cái cho thoải mái tính sau.
Đi ngang qa gương rồi xoa xoa đầu: đẹp trai phết/ haha.*tự kỉ :v* rồi chui zô phòng tắm. Chợt nghe gõ cửa: Anh ơi! Tiếng con bé Quý . Nó vọng ra rồi đáp: Gì đấy e? Qua đòi kẹo hã? Anh đang tắm…Dạ ko! E qua nhờ a xíu *giậm chân* : Tắm lẹ lên. Ơ con bé này, ra táng cái chết bi giờ, đợi a xíu,. Hứ! a vũ phu qá? Có ma nào thèm theo a, tắm lẹ lên.
Hê hê a đẹp trai sợ gì hk có ma nào theo. Hù !!! xong oy…-*xạo*: hết hồn, rồi con bé lè lưỡi ghẹo nó: A vẽ cái này cho e đi, mai em nộp oy. Nó: Nữa hã?,*xoa xoa đầu* - Ờ tại e vẽ đẹp qá cô hem chịu tưởng ai vẽ cho e,mà a vẽ xấu qắc nên cô mới tin…
Ơ thế e zìa đi…ở đây hk hoan nghênh người vẽ đẹp*vênh mặt*. – Xí của a nè, xìa gói Jet cho nó, thằg nhỏ mắt sáng rỡ cơ mà giả bộ đàn ông tí: đâu đưa a coi, rồi giựt gói thuốc nhét túi. Con nhỏ cười như nắm đc thóp thằng nhỏ, Nó thấy con bé cười gõ cho cái trên đầu: *cốp* cười gì? Rồi 2 ae hí hoáy , nó vẽ ngoạc ngoạc vài đường rồi xoa đầu cười ha há. Con bé vênh mặt: A vẽ xấu qá đi, hơn e đc xí ak…oa oa. – Ơ con bé này, nín, táng cái chết giờ. Hứ ko thèm chơi zs a nữa e về đây, cám ơn anh nha.
Hứ. zìa thiệt hã? A vẽ đẹp zj còn gì?- Hihi có cái này cho a nè.- Ủa cho a cuốn sách chi zj?
-nè để e chỉ cho, a viết theo mấy chữ này đi, rồi mai e chỉ cho a đọc.
Nó ngớ người rồi có vẻ xấu hổ trước con bé, xoa xoa đầu rồi hỏi: Sao em biết anh ko biết chữ? – E biết lâu rồi, mẹ e nói ớ, lúc a viết giấy cho mẹ e á, lúc sau mẹ e phải làm hết cho a.hì.
Thấy nó buồn buồn, con bé ghẹo: A ko biết chữ sao đi cua gái đc zạ?
Nó gõ*cốp* zô đầu con bé: mới chút xí bày đặt dạy a chữ đi cua gái hã, thiệt tình con bé này. Ak mà có bé nào dễ thưn giới thiệu cho a đi hơ *mặt nham nhở*.
Con bé vênh mặt lên: Hứ! kiu e làm cô giáo đi, rồi e dạy chữ đã rồi tính sau.
Ơ con bé này đê tiện zj? Thứ gì zj?- Hứ e dạy miễn phí cho a còn gì hk cám ơn e còn la e nữa *giựn*. Ủa mà a ko có tên thiệt hã?- Nó buồn rười rượi: Ờ 1 tiếng, con bé nhìn lui nhìn tới: A có sao ko zạ? hay e đặt tên cho a ha. Hi . – “ Cốp” giỡn qài.
-Ui da! A ác như quỷ zj á, hk thèm chơi zs a nữa. Nó dụ ngọt con bé: Sao zạ? giận nữa hã? Chứ e muốn đặt cho a tên gì?
Con bé ầm ờ có vẻ đắc chí: Nhưng với một điều kiện. ple` . Điều kiện nữa hã, giỏi gài hàng qá zj?
- E muốn có 1 người a trai, chỉ cho em học bài, bảo vệ em hk để ai bắt nạt em.
- Nó cảm thấy nghẹn lại lại và nó chưa cảm nhận đc cái mùi vị thân quen này bao giờ chắc lẽ còn một chút gì đó bỡ ngỡ, lan man một hồi lâu.
A sao zạ? hk chịu hã? – Nó vội đáp: Ko ko ko có a đang suy nghĩ cái vấn đề khác thì được chứ chỉ em học bài thì a chịu.
Hi zj là a chịu oy hã,sao âu, e chỉ anh học bài giống như 2 ae mình học chung cho đỡ buồn, ple`.
- Hừ, mà em tính đặt tên anh là gì zạ? tên đẹp mới chịu ak nghen.
Tên Võ được hk anh?- *xoa xoa đầu* Sao lại là tên Võ, bộ thích học võ à? _ hk có e thấy tên đó đẹp mà, hợp với anh, chịu đi chịu đi…*nhõng nhẽo*.
Nó xoa xoa đầu rồi đáp: Ừ ừ chiều em gái của anh zj, thôi zìa học bài đi, mẹ e la bi giờ.
- Ừa e zìa đây, a nhớ học bài đó nghen, bie hihi.
- Nó cười ráng rồi nhìn con bé khuất khỏi cánh cửa, nhìn cuốn sách con bé đưa đang cầm trên tay, nó đặt cuốn sách xuống đất đốt thêm điếu thuốc.
Hừ đói rồi, làm tô mì cho đã cái bụng mới được. Zừa cầm lên nó lại thở dài: Haizz, ko có ai ăn chung nhỉ? Vứt gói mì 1 góc rồi đóng cửa bắt đầ lang thang ngoài đường.
Nó đi ra phía bờ sông, mỗi lần nó ở đây là mỗi lần nó thấy không khí lại trống trải, thấy bao nhiêu bất hạnh đang đè nặng lên đôi vai của nó. Nhưng không ngày nào nó không ở đây, mặc dù trống trải cô đơn, nó lại càng mong muốn nhiều điều tốt đẹp hơn đến với nó, nó mơ về người mẹ ân cần trong giấc ngủ của nó, chỉ đơn giãn zj thôi rồi chết đi cũng chẳng có gì hối tiếc. Nó đốt thêm điếu thuốc, kéo một hơi dài rồi nhìn gói thuốc con bé Quý cho mình vừa nãy, cười mỉm: Hừ mình có tên rồi đấy! Dường như cái gánh nặng mà nó phải chịu, nó không bằng một người bình thường điển hình là nó chẳng có đến một cái tên hôm nay đã được trút bỏ. Nó muốn hét lên, rằng nó cũng có cái tên, muốn mọi người công nhận nó.
*Ngóng ngóng* nhìn mấy thằng nhóc du côn ất học đang bắt nạt một thằng nhỏ, đang ú ớ gì đó đằng xa. Hôm nay nó lại có hứng anh hùng nó mò đến: Ê mấy thằng nhóc kia, hổ báo gì ở đây ? Mấy thằng nhóc trố mắt nhìn nó: Mày là thằng éo nào, thích xen zô chuyện tụi tao, muốn rơi tay ak?
Nó vênh mặt: Mày ngon mày lại đây. 1 thằng lao tới đưa đấm vào mặt nó, nó thẳng chân đạp cho thằng nhóc 1 cái hự. Mấy thằng kia zô một lúc làm luôn cho nó một trận. Nó hiểu mấy thằng này máu liều không thiếu nên tìm cách chạy là hay nhất. Nó chụp chiếc xe đạp quăng zô mấy thằng nhóc rồi chụp tay thằng nhóc kia kéo chạy,
Thằng nhóc khóc bù lu bù loa: xe xe đạp của e, xe đạp của em…
Nó vừa kéo vừa chửi: Xe cái gì mà xe chạy lẹ mày, muốn bị nện no đòn ko? Chạy, Thằng nhóc nhìn thấy tụi kia lồm cồm chụp dao cầm cây, hú hồn chạy còn nhanh hơn cả nó, nó đuổi theo. Chạy thục mạng gần đến chổ Nó ở, 2 thằng thở hổn hển không ra hơi,….
Cha tụi nó, mém chết…-nó rủa miệng.
Nhìn thằng nhóc vẫn giàn dụa nước mắt, nó hỏi: Mày sao không thế, đàn ông con trai gì lắm nước mắt vãi, im coi.
Thằng nhcos lau nước mắt rồi cám ơn nó…Nó cười cười rồi chỉ zô mặt thằng nhóc: A !! mày ko phải thằng nhóc hồi chiều đây sao? Xem ra đất Sài Gòn thương mài vãi nhỉ? Haha.
Thằng nhóc lau nước mắt, rồi nhìn nó: Dạ, dạ… giờ em mới nhận ra anh.
Mà sao mày bị mấy thằng nhóc ôn bắt lại thế, gặp tụi nó sao ko tránh xa ra, hay chúng nó tính cướp đời trai mày thế? Rồi phì cười.
Thằng nhóc tỏ ra đần hẳn, nhìn mặt ngu tệ: E có biết đâu, e dựng xe đạp ở đó từ chiều, tính ngủ đó luôn…tụi nó tới nói thích chiếm địa bàn của nó, rồi đòi e đưa tiền, mà em không đưa.
Nó cười ha hả nói:Nó ko cắt trym mày là hên rồi, thôi về đi, tao về đây, chạy đua với mày mệt vãi, nhóc con mày chạy khá nhỉ? Haha.
Nó đi mấy bước rồi nhìn lại. Nó thấy thằng nhóc đi lại hướng cũ: Ê thằng kia mày đi đâu đấy, tính quay lại cho tụi nó nện thay cơm ak? – thằng nhóc buồn rượi rượi đáp: E quay lại lấy xe, - Ơ cái thằng điên, tụi nó mà để dành lại cái xe cho mày ak. Về đi mày.
Thằng nhóc đáp: E có biết đi đâu đâu. Nó xoa xoa đầu: ak quên, thôi đi theo tao! / - đi đâu ạ?
Về nhà tao, tao ở có mình, tao ko ăn thịt mày đâu mà sợ, lẹ lên a mày đói lắm rồi.
Thằng nhóc với với theo: dạ dạ! cho e ở đến sáng mai e đi liền/ - Nó nhìn rồi cười mỉm*nghĩ thầm*” móa thằng này ngáo dữ trời” – Má mày thôi mấy câu rách việc giùm tao cái, đấm cái lồi mồm giờ/ thằng nhóc nhìn nó cười hì hì. Nó nói: mày yên tâm mai tao cho mày mượn xe đi thi…khỏi phải lo.- dạ e cám ơn.
2 thằng mò về tới phòng. Nó hếch mặt: đi tắm đi mày, nhìn ngu vãi.
Thằng nhóc để cặp sách xuống đất rồi mò vô phòng tắm. Nó xoa xoa bụng rồi lôi gói mì ra nấu. đói qá làm cái cho đã, hà hà.
Nấu xong thì thằng nhóc cũng tắm xong, đang lùa mấy sợi mì vào mồm nó nhìn thằng nhóc, có vẻ thằng nhóc đang đói hoa cả mắt, nó hỏi: mày ăn gì chưa? Thằng nhóc rụt rè:dạ chưa, nhưng e không đói.
- Đợi tao tí, nó lật đật bước ra ngoài chưa đầy 5 phút nó mò về vứt cho thằng nhỏ gói mì: Tự làm lấy ăn mày, ăn đỡ mì đi, anh mày đang nghèo, haha. Ăn đi ko ăn mai khỏi thi với thố.
Thằng nhóc cười rồi làm 1 tô mì giống Nó. 2 thằng hì hục làm hết 2 tô mì, rồi nhìn nhau cười…-Đi rửa tô mày.
[Còn nữa viết xong up tiếp^^]

Nhận xét

Đăng nhận xét